Nếu như mọi người nghĩ rằng việc nói kém tiếng Anh chỉ xuất hiện ở những người không dành nhiều thời gian để học hoặc những người làm việc trong các nhà máy thì ngay cả đối với những người giỏi nhất, có địa vị, có học thức thì trình độ tiếng Anh cũng không quá cao.

Như thế nào là một “học sinh giỏi”?

Trong mắt người bảo thủ, giới trẻ Việt Nam là những đứa “ngỗ ngược”, họ nói rằng chúng từ chối các giá trị truyền thống và “học điều không tốt”

như thế nào là một học sinh giỏi

Theo ông Huy, cha mẹ Việt tin rằng trẻ em sẽ có cuộc sống hạnh phúc nếu chúng học tốt ở trường. Các bậc cha mẹ có xu hướng muốn con cái học hành chăm chỉ để đạt được thành tích cao ở trường.

Tuy nhiên, ông Huy tin rằng quan điểm trên là không phù hợp với tình hình hiện nay. Ông Huy cho biết, để trở thành một học sinh giỏi tại Việt Nam người ta phải dành phần lớn thời gian rảnh để học ở trường, ở nhà và ở lớp học thêm. Điều này có nghĩa các học sinh sẽ không có thời gian rảnh rỗi cho những sở thích như chơi thể thao, luyện tập thể chất và du lịch.

Thứ hai, để trở thành một học sinh giỏi ở Việt Nam, cần phải học tốt tất cả các môn học. Học sinh không có thời gian để suy nghĩ về những gì tốt nhất cho họ và những gì họ yêu thích nhất.

“Kết quả là các học sinh giỏi có được điểm số cao trong tất cả các môn học nhưng họ không có kiến thức sâu trong bất kỳ lĩnh vực cụ thể nào,” ông Huy viết.

Một giáo viên trung học ở Hà Nội, đồng tình với ông Huy, cô ghi nhận rằng hiện nay học sinh có xu hướng cảm thấy buồn chán vì họ không có điều thích thú đặc biệt nào.

Cô giáo nói “Khi tôi hỏi một học sinh những gì cậu bé thích nhất, học sinh trả lời rằng cậu không biết và chưa bao giờ nghĩ về điều đó,”

Ông nhận xét ” Điều này là do đầu của những đứa trẻ đã bị lấp đầy quá nhiều thứ vô nghĩa”.

Ông Huy cho biết để trở thành học sinh giỏi tại Việt Nam, cần phải có kiến thức sâu rộng trong nhiều lĩnh vực khác nhau mà có thể trong tương lai không sử dụng tới.

Ông Huy lưu ý thêm “Mặc dù không có ý định trở thành một kỹ sư, bạn vẫn cần phải tìm hiểu về các công cụ phát sinh.”

Là một học sinh giỏi có nghĩa là cần phải lặp lại chính xác những gì giáo viên nói. “Tấm” là người tốt trong khi “Cám” luôn là người xấu (Tấm và Cám là hai nhân vật trong một câu chuyện cổ tích Việt Nam).

Để nghiên cứu và học tốt, ông không có bạn bè nào khác, ngoại trừ Facebook, máy tính, điện thoại thông minh và không hề có thời gian để giải trí cũng như tận hưởng cuộc sống, Huy đã viết.

Học sinh Việt Nam xếp thứ hạng cao trong các cuộc thi quốc tế nhưng trong con mắt của các bậc cha mẹ hệ thống giáo dục Việt Nam có vấn đề.

Nguyễn Hoàng Mai, một phụ huynh ở Hà Nội, hỏi “Nếu được đề cập thứ hạng cao của OECD thì nền giáo dục Việt Nam đang rất tốt cho học sinh. Nhưng tại sao cha mẹ Việt vẫn muốn gửi con em mình đến các trường ở châu Âu và Mỹ, các nước ở dưới Việt Nam trong bảng xếp hạng?”

Vietnamese youth are “unruly” in the eyes of conservative people, who say they reject traditional values and do “not learn well”.

According to Huy, Vietnamese parents are confident that children will be happy in their lives if they do well in school. Parents tend want children to learn hard to gain high achievements at school.

However, Huy believes the viewpoint does not fit with modern times. In order to become a good learner in Vietnam, Huy said one has to spend most of free time studying – at school, at home and at extra classes. This means that students will not have free time for hobbies such as playing sports, doing physical practice and travel.

Second, in order to become a good learner in Vietnam, one needs to be good at all learning subjects. Students do not have time to think about what they are best at and what they love the most.

“As a result, good students get high scores in all learning subjects, but they don’t have deep knowledge in any specific field,” Huy wrote.

A high school teacher in Hanoi, agreeing with Huy, noted that students nowadays tend to get bored because they have no specific interest.

“When I asked a student what he liked the most, the student replied that he did not know and he never thought about that,” the teacher said.

“This is because students’ heads have been filled with too much nonsense,” he commented.

Huy said in order to become a good learner in Vietnam, one needs to have deep knowledge in many different fields that may not be used in the future.

“Even though you do not intend to become an engineer, you will still need to learn derivatives,” Huy noted.

Being a good learner means that one needs to repeat exactly what teachers say. “Tam” must be a good person, while “Cam” must be bad (Tam and Cam are the two personalities in a Vietnamese fairy tale).

In order to study and learn well, he has no other friends except Facebook, computer and smartphone and doesn’t have time for entertainment and enjoy life, Huy wrote.

Vietnamese students rank high at international competitions, but in the eyes of parents, the Vietnamese educational system has problems.

“If referring to OECD’s ranking, Vietnamese students are very good and so is Vietnamese education. But why do Vietnamese parents still want to send their children to schools in Europe and the US, the countries which are below Vietnam in the ranking?” asked Nguyen Hoang Mai, a parent in Hanoi.

Seollal là tên gọi Tết Nguyên đán của người Hàn Quốc, một trong hai ngày Tết lớn nhất ở nước này cùng với Tết Trung thu.

Cũng giống như Việt Nam, người Hàn Quốc đón Tết cổ truyền vào ngày 1/1 âm lịch hàng năm.

Đối với người Hàn Quốc, Tết Nguyên đán không chỉ là đánh dấu một năm mới, mà còn là dịp đặc biệt để người Hàn Quốc nhớ về tổ tiên và gặp gỡ thành viên trong gia đình. Trong những ngày Tết truyền thống, người Hàn Quốc thường mặc hanbok, thực hiện các nghi lễ của tổ tiên, chơi các trò chơi dân gian, ăn các món ăn truyền thống, nghe kể chuyện, và gặp gỡ mọi người.

Có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị cho Seollal, đặc biệt là thực phẩm, đi lại và quà tặng. Chỉ riêng đồ thờ cúng và quà tặng cũng đã có quá nhiều thứ phải chuẩn bị, do đó những ngày gần Tết, chợ và các cửa hàng bách hóa thường chật cứng người mua đồ.

Thực phẩm dùng cho thờ cúng thường có các loại rau, thịt, cá, trái cây được lựa chọn kỹ càng về hình dáng, màu sắc và độ tươi.

Một điều quan trọng khác cần phải chuẩn bị trước Seollal, đặc biệt là đối với những người ở xa quê, là thu xếp việc đi lại. Việc đi lại ở Hàn Quốc vào những ngày trước Tết quả là cực hình, việc đặt vé tàu xe cũng rất khó khăn do có quá nhiều người muốn trở về quê hương ăn Tết.

Việc đi lại bằng xe ôtô vào dịp Tết có thể lâu gấp hai đến bốn lần bình thường do mật độ giao thông quá đông. Vì lý do này mà ở Hàn Quốc có kênh radio riêng để thông báo mật độ giao thông theo thời gian thực tại các điểm nút giao thông trong những ngày trước Tết

Hầu hết người dân Hàn Quốc sẽ rời các thành phố lớn để về quê ăn Tết, nhưng gần đây có một xu hướng mới phát triển là cha mẹ ở quê sẽ lên thành phố ăn Tết cùng con cái để tránh sự đông đúc và bất tiện. Nhưng cho dù ăn Tết theo cách nào thì cũng đều đau đầu cả.

Những món quà phổ biến trong ngày Tết

Các món quà Seollal thường thay đổi mỗi năm tùy thuộc vào tình hình kinh tế và xu hướng tặng quà, nhưng món quà phổ biến nhất thường là tiền mặt và thẻ quà tặng của các cửa hàng bách hóa.

Quà cho cha mẹ thường là nhân sâm, mật ong, sản phẩm sức khỏe, và ghế massage. Ngoài ra có thể tặng dầu gội đầu, xà phòng tắm, kem đánh răng… hoặc các hộp/ rổ thịt hộp, cá ngừ, bánh truyền thống, cá khô hoặc trái cây.

Các món ăn ngày Tết đối với người Hàn Quốc đặc biệt quan trọng. Các gia đình thường mất cả ngày trước Tết, để chuẩn bị thực phẩm dùng làm đồ cúng cũng như để ăn uống cho gia đình. Người Hàn Quốc tin rằng, đồ thờ cúng ngon và trình bày đẹp sẽ làm hài lòng ông bà tổ tiên hơn, do đó họ rất cẩn thận trong việc chuẩn bị đồ cúng. Có khoảng 20 loại món ăn khác nhau được bày trên bàn thờ, tùy theo vùng miền mà các món có thể khác nhau.

Chuẩn bị đồ ăn trong gia đình thường là việc của phụ nữ, nhưng ngày nay nhiều gia đình Hàn Quốc đã san sẻ công việc nặng nhọc này cho các thành viên khác, hoặc đơn giản là thuê các dịch vụ cung cấp thực phẩm. Đây là xu hướng mới được các bà nội trợ trẻ đặc biệt yêu thích vì nó giảm được gánh nặng phải chuẩn bị đồ cúng.

Nghi lễ thờ cúng và các trò chơi dân gian

Buổi sáng đầu năm mới được bắt đầu bằng nghi lễ cúng tổ tiên. Toàn bộ các thành viên trong gia đình phải ăn mặc chỉnh tề (thường là hanbok), tập trung trước bàn thờ cúi lạy trước vong linh của tổ tiên, cầu ông bà tổ tiên mang đến cho cả gia đình một năm mới an khang thịnh vượng.

Sau lễ cúng gia tiên, mọi người trong gia đình cùng thưởng thức đồ cúng. Món ăn chính trong ngày đầu năm mới là tteokguk, canh bánh gạo truyền thống được làm từ bánh gạo thái lát, thịt bò, trứng và rau. Người Hàn Quốc tin rằng, ăn tteokguk trong ngày đầu năm mới là sẽ lớn thêm một tuổi. Do đó, người ta có thể hỏi tuổi của nhau một cách vui vẻ bằng câu: “Cậu ăn bao nhiêu lần tteokguk rồi?”

Sau bữa ăn, các thế hệ trẻ trong gia đình cùng bái lạy người già và tặng quà. Sau đó, ông bà cũng chúc cho con cháu một năm mới thịnh vượng. Quà năm mới cho trẻ em thường là sebaetdon (iền mừng tuổi). Thời gian còn lại trong ngày, các thành viên trong gia đình cùng chơi các trò chơi dân gian, ăn uống và trò chuyện.

Seollal là dịp để cả gia đình cùng tham gia vào các hoạt động vui vẻ. Trò chơi phổ biến nhất là Yutnori, tương tự như trò chơi cá ngựa ở Việt Nam, các bước di chuyển phụ thuộc vào kết quả tung 4 thanh gỗ (thay cho các viên xúc xắc). Trò chơi này rất dễ, nên cả gia đình có thể cùng chơi bằng cách chia đội để cá cược.

Ngoài ra còn có các trò chơi khác như Jegi-chagi (trò chơi đá cầu), Neoltwiggi (trò chơi bập bênh), Tuho (trò chơi ném mũi tên), và Yeon-naligi (trò chơi thả diều). Cuối ngày các thành viên trong gia đình sẽ cùng nhau xem phim, hoặc các chương trình TV đặc biệt được phát sóng trong dịp Tết.

Gần đây có những gia đình Hàn Quốc chọn cách đón Tết bằng cách đi du lịch. Trong ngày Seollal, cả gia đình sẽ cùng đi đến các khu trượt tuyết hoặc đi spa. Ngoài ra, các khu du lịch như làng truyền thống, các cung điện và các bảo tàng có các chương trình biểu diễn sự kiện chào đón năm mới cũng là lựa chọn cho cả gia đình để đi chơi vào ngày Tết.

Người dân Đài Loan (Trung Quốc) đón Tết Tân Sửu 2021 trong bối cảnh đại dịch Covid-19 đang được kiểm soát tốt ở hòn đảo này. Do vậy, mọi thứ diễn ra như bình thường.

Giới chức Malaysia ngày 7/2 đã nới lỏng các hạn chế về Covid-19 đối với bữa tối sum họp dịp Tết, chỉ vài ngày sau khi ra thông báo về các giới hạn nhằm ngăn ngừa virus corona lây lan.

Tiếng Nhật là ngôn ngữ khó với cách phát âm đặc biệt, chính điều này khiến cho người Nhật gặp nhiều khó khăn khi học các ngôn ngữ sử dụng chữ Latin, tiêu biểu có thể kể đến tiếng Anh.

Tại Nhật Bản, ngôn ngữ được sử dụng chủ yếu là tiếng Nhật. Đối với những người đến làm việc tại quốc gia này hay du học, xuất khẩu lao động đều phải học tiếng Nhật với những trình độ nhất định theo yêu cầu. Tuy nhiên người Nhật nói tiếng Anh như thế nào, phát âm ra sao, trình độ tiếng Anh có tốt không là điều mà nhiều người thắc mắc.

Sau khi kết thúc chiến tranh thế giới thứ 2, Nhật Bản đã bắt đầu mở cửa trở lại và giao thương với nhiều quốc gia phương Tây. Tiếng Anh cũng được đưa vào thành một môn học trong hệ giáo dục và đào tạo từ bậc tiểu học đến phổ thông tại Nhật Bản.

Tuy nhiên, đến nay tại Nhật Bản tiếng Anh chưa được sử dụng rộng rãi cho lắm. Đa số những người Nhật khi giao tiếp sử dụng tiếng Nhật là chủ yếu. Đặc biệt những tài liệu, các sản phẩm được nhập khẩu từ nước ngoài đều được dịch sang tiếng Nhật để người dân sử dụng.

Do đó tiếng Anh tại Nhật không được sử dụng phổ biến. Mặc dù số lượng người nước ngoài tại Nhật Bản là rất lớn nhưng họ cũng chỉ sử dụng chung ngôn ngữ tiếng Nhật trong giao tiếp, làm việc và trong đời sống thường ngày nên hầu như ít thấy người Nhật giao tiếp tiếng Anh trong bất kỳ ngành nghề nào hay trong cuộc sống.

Tiếng Anh là một trong những môn học đối với bậc tiểu học cho đến phổ thông trung học. Tuy nhiên hầu như người Nhật chỉ giáo dục ngôn ngữ này theo hình thức đọc và viết là chủ yếu. Còn lại kỹ năng nghe hiểu, giao tiếp không được học kỹ lưỡng. Hầu như các học sinh tại quốc gia này đều chỉ học tiếng Anh như một môn học bắt buộc.

Tại một số trường Đại học Quốc tế có một số khoa tiếng Anh nhưng số lượng người Nhật theo học hầu như là rất ít, còn lại đa số là du học sinh người nước ngoài.

Tiếng Anh không phải là một ngoại ngữ phổ biến tại Nhật Bản. Do đó người Nhật nói tiếng Anh rất kém. Hầu như khi đến quốc gia này nếu giao tiếp bằng tiếng Anh thường người Nhật sẽ khó có thể hiểu và trả lời được.

Tại những cửa hàng hay các công ty lớn thậm chí tiếng Anh hầu như không được sử dụng. Họ chỉ sử dụng tiếng Nhật cho toàn bộ các hoạt động và công việc nên ngôn ngữ tiếng Anh với họ là điều khá khó khăn, họ không nói được ngôn ngữ này ngay cả những câu giao tiếp đơn giản.